Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

THẦY TÔI



(Kính tặng hương hồn Thầy: Trần Ngọc Huy)

Thầy tôi tóc bạc cả rồi,
Tháng năm dạy học cuộc đời sáng trong.
Cả đời Thầy chỉ ước mong,
Thắp lên ngọn lửa trong lòng học sinh.

Mênh mông nét vẽ môn hình,
Trong em bừng sáng lung linh phép màu.
Lung linh nắng ở trên đầu,
Tuổi thơ dịu ngọt từng câu dăn dò.

Lời thầy căng cánh buồm no
Chở bao mơ ước về cho mái trường
Lời thầy sâu nặng tình thương,
Em mang theo suốt con đường em đi.

Tóc thầy bạc mỗi mùa thi
Tuổi thơ nào biết nghĩ gì sâu xa
Giờ đi khắp chốn bôn ba,
Nghĩ về trường cũ xót xa nhớ thầy

Bao yêu thương mảnh đất này,
Có thầy có bạn, có ngày tuổi thơ
Có trong tim những ước mơ
Có người bạn gái đứng chờ trường tan.

Tuổi thơ, nỗi nhớ miên man,
Tiếng ve dục dã râm ran trưa hè
Những mùa đông lạnh tái tê
Thầy trò đều lạnh bên hè co ro.

Đưa bao lượt khách qua đò,
Đưa bao thế hệ học trò thành danh
Thầy tôi vẫn thế, hiền lành
Chỉ mong trò sẽ học hành ngoan, chăm

Bạn bè hẹn gặp cuối năm
Thăm thầy giáo cũ và thăm mái trường.
Chợt nghe tin dữ giữa đường,
Thầy tôi đã mất xót thương trong lòng.

Thầy ơi thầy có biết không,
Bên thầy có biết bao dòng lệ rơi,
Học trò từ khắp muôn nơi
Tiễn thầy về tận cuối trời xa xăm

Trường mình gặp mặt hàng năm,
Vắng thầy nước mắt lại dâng trong lòng.

(Bài thơ viết vội sau khi nghe tin thầy mất)

TP. Hồ Chí Minh 2009
Lê Tự Minh.

Ngọc Thọ:

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét