Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

BẠN TÔI LÀM THƠ



Bạn tôi tuổi đã ngũ tuần,
Ba xoa một đập chẳng cần khoa trương,
Đột nhiên nổi máu đế vương,
Văn thơ lai láng cứ tuôn ào ào.

Chổng khu như chú chào mào,
Nằm nghiêng rồi lại bổ nhào làm thơ.
Con giật mình ngó thẫn thờ,
Mẹ mình tập võ bao giờ vậy ta,

Hay là mẹ đang đuổi tà,
Tóc thì rũ rượu miệng la ời ời,
Mắt lim dim hướng lên trời,
Những câu lẩm bẩm cả đời chẳng hay,

Thấy mẹ lúc tỉnh lúc say,
Vội vàng con chạy gọi ngay cha về,
Ông chồng lập cập đứng nghe,
Bao lời kỳ lạ chưa hề đươc hay,

Khôn hồn chuồn khỏi đây ngay,
Tìm thầy chữa trị mong ngày bình yên,
Ông thầy vội chạy đến liền,
Nghe qua một lượt rồi liền phán ngay,

Vợ mày mới bị bệnh đây,
Không ăn không ngủ cả ngày làm thơ,
Lúc thì tỉnh lúc như mơ,
Đi ẻ chắc cũng ngâm thơ chứ gì,

Thằng con đúng ý cười khì,
Ông chồng thờ thẫn làm chi bây giờ,
Vợ mình đang tập làm thơ,
Mũi thì phun khói Ơ hơ sự đời
...

( Mi đừng giận tau T hầy)

Tháng 10/2008

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét