Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

BÀ ƠI



Chiều nay về lại quê nhà,
Lòng con đau quặn nhớ bà, bà ơi.
Ngoài vườn lá mít vẫn rơi,
Ngoài sân tia nắng chơi vơi trước thềm.

Tiếng chim sẻ, nghe thật quen,
Cái chum sành vẫn màu men đậm đà.
Chỗ này bà quạt bánh đa,
Dành cho đứa cháu ở xa mới về.


                    *

Trưa hè vườn rộn tiếng ve,
Quanh bà các cháu ngồi nghe chuyện đời.
Miệng bà móm mém cả rồi,
Mắt còn sáng rõ bà cười thật lâu.

Cầm tay bà, nhói nỗi đau,
Da bà trái mướp để lâu héo rồi.
Thương bà cơ cực một đời,
Sinh con tám đứa tám người đều xa.

Những chiều ngồi ngắm người ta,
Con về cháu đến, ríu ra tiếng cười.
Nhà bà hưu quạnh bóng người,
Bao giờ chúng nó về ngồi nơi đây.

Ngồi buồn nhìn những áng mây,
Mắt bà  ướt lệ bao ngày nhớ mong.
Bà ơi bà có thấy không,
Bây giờ con cháu về đông khắp nhà.

                   **

Mua dăm hộp sữa thăm bà,
Sao chưa ăn hết đã xa cháu rồi.           
Bà không còn ở trên đời,
Cháu không còn được đến ngồi nghe thơ.

Nỗi đau sao đến bất ngờ,
Nỗi đau ơi, có bao giờ nguôi ngoai...


Huế 10.10.2004               

Lê tự Minh.


Bài thơ được viết trong 2 giờ bằng nỗi nhớ của đứa cháu về người bà đã đi rất xa. 

Thu Hằng:

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét