Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2017

NHÀ EM Ở LƯNG ĐỒI





Nhà em ở lưng đồi,
Nơi chim rừng thánh thót.
Bầu trời xanh dịu ngọt,
Gió tràn về mênh mang.

Nhà em giữa nắng vàng,
Con suối tràn bờ đá.
Hương rừng thơm mùa hạ,
Đường chiều về quanh co.

Nhà em ở nơi đó,
Theo cha bẫy gà rừng.
Cùng lũ bạn tới trường,
Tuổi thơ xanh vời vợi.

Nhà em ở lưng đồi,
Mẹ cười bên nương ngô.
Mừng năm nay được mùa,
Theo tiếng khèn xuống phố.

Nhà em ở nơi đó,
Hoa nở trắng cánh rừng
Bầy ong theo mùi hương,
Về bên kia khe núi… 

Nhà của em nơi đó,
Chập chờn những giấc mơ.
Nơi dâng trào thương nhớ,
Emvề nơi lưng đồi…

LTM
Hà nội 8/6/2017

Thứ Sáu, 9 tháng 6, 2017

NGHIÊNG VỀ NƠI ẤY



Phượng lại nở giữ trời xanh rồi em,
Làm anh nhớ lớp mình bên cửa sổ.
Mùa hè đến những cánh phượng bừng nở,
Cứ giấu thầy và nghiêng về nơi ấy.

Mùa hè về tuổi thơ bừng cháy,
Tụi con trai câu cá, bắt ve.
Lũ con gái ra đồng theo mẹ,
Một dòng sông mềm mại chảy về xa.

Chủ Nhật, 4 tháng 6, 2017

NẮNG TẮT RỒI



Nắng tắt rồi,
Cả lớp vẫn ngồi bên bạn.
Tiếc là con đường chẳng thể dài vô tận,
Để chúng mình mãi ở bên nhau.

Mất mát nào cũng là nỗi đau,
Sao xa bạn lại nghẹn ngào đến thế.
Một cuộc đời nhượng nhìn thành lặng lẽ,
Để 10 C thương bạn thật nhiều.

Trong đau đớn, dù hơi thở đã yếu,
Vẫn mong sao con lợn lớn nhanh.
Để mời bạn bữa cơm chân thành,
Sự bình dị làm rơi dòng nước mắt.

Phía chân trời là hư vô hay có thật,
Cũng là nơi xa lánh kiếp con người.
Thắp nén hương thơm đưa mây khói về trời.
Để tình nghĩa trên đời còn ở lại…

( Bài thơ được đọc bên linh cữu bạn Nguyễn Thị Loan ngày 4/6/2017)