Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2017

HỘI ĐỒNG CHUỘT



Họ nhà chuột vốn ngang tàng phá phách,
Lại nghêng ngang ca hát khắp trong nhà.
Nào khuân thịt, nào đào hang, trộm cá,
Chả coi ai ra thể thống trên đời.

Rồi 1 ngày chủ nhà mua mèo đực,
Chỉ mấy hôm nhà chuột mất nửa đàn
Hễ bóng chuột chỉ 1 thoáng lướt ngang
Phốc 1 cái là nằm trong móng vuốt.

Nỗi khiếp sợ bao trùm lên bầy chuột,
Đói nhăn răng chẳng dám ló ra ngoài.
Trong giấc mơ vẫn sợ bị nhai,
Từ mọi phía mắt mèo nhìn đỏ rực.


Rồi 1 hôm giữa trưa hè nóng bức,
Mèo thiu thiu sau khi chén chuột nhà.
Cụ chuột già thấy họ hàng khổ quá,
Đành loan tin mời họp lúc hiểm nghèo.

HỘI ĐỒNG CHUỘT, bóp trán đăm chiêu,
Tìm diệu kể để tránh mèo ăn thịt.
Giữa gian nguy, với bao lời thống thiết,
Bầy chuột kia mong có phép màu.

Cụ chuột già lên tiếng, 1 lúc sau:
“Phải đem chuông treo dưới cổ mèo.
Mỗi lần rình, mỗi lần nó đuổi theo,
Chuông sẽ kêu và ta sẽ chạy”.

Hội đồng chuột nức nở khen hay,
“Kế cao nhân sẽ cứu dòng họ chuột”.
Bao hân hoan: “Ta thoát loài móng vuốt,
Thằng mèo kia sẽ bị đói tiêu điều”.

Cụ chuột già dơ tay ra hiệu:
“Hãy ngừng vui để chọn đấng anh hùng.
Ai là người gan dạ, dám mang chuông
Treo vào cổ khi mèo còn đang ngủ”.

Cả bầy chuột im lặng, ngắc ngư,
“ Gì thế nhỉ, tôi nghe không rõ”.
“Tôi cũng thế, tôi điếc nghe rất khó,
Bác ở đây, tôi con nhỏ, phải về ”.

Hội đồng chuột lui dần, khe khẽ,
Ở trên cao còn mỗi cụ chuột già.
Tiếng chú mèo thức giấc phía xa
Cụ chuột già vội cong đuôi chạy mất…


Lê Tự Minh
( HCM ngày 22/10/2017)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét